Đòi nhuộm hồng tuyết, mua voi làm quà tặng vợ hay yêu cầu là người trượt tuyết đầu tiên tại các đỉnh núi hoang là những yêu cầu kỳ lạ của giới siêu giàu.
Khoảng cách từ sân bay quốc tế Bozeman Yellostone (Mỹ) đến câu lạc bộ Yellowstone - nơi các tỷ phú trượt tuyết và chơi golf khoảng 80 km. Với nhiều người, phương án tối ưu là dành một giờ đồng hồ chạy xe, nhưng các thành viên của câu lạc bộ lại chọn đi máy bay phản lực hoặc trực thăng.
"Nhờ ngồi máy bay họ chỉ mất 10 phút. Ai cũng thích sự tiện lợi này", Adamo Vullo, hiện là nhân viên cho Outpost, một công ty quản lý tài sản ở Mỹ, nói và cho rằng đây là hoạt động bình thường với hội siêu giàu.
Trên thực tế, đây chỉ là một trong nhiều yêu cầu kỳ quặc của giới siêu giàu khi nghỉ dưỡng tại các khu trượt tuyết hạng sang trên thế giới. Người làm việc trong ngành dịch vụ du lịch và phục vụ nhóm 1% giàu có nhất thế giới luôn phải nỗ lực để đáp ứng.
Thuê máy bay riêng trong hàng trăm giờ
Thường xuyên tiếp xúc với người giàu, nhưng Leona Qi, người đứng đầu hãng hàng không tư nhân VistaJet, liên tục bất ngờ với độ sang chảnh và những yêu cầu ngày càng nâng cấp.
Ngoài bỏ hàng nghìn USD cho ván trượt, quần áo và các lượt vé đi cáp treo, không ít gia đình sẵn sàng thuê máy bay riêng trong 100 tiếng đồng hồ với mức giá từ 12.000 USD đến 25.000 USD để di chuyển đến trung tâm trượt tuyết. Điều này khiến hóa đơn cho các phí dịch vụ có thể lên đến hàng triệu USD.

Một chiếc trực thăng phục vụ khách siêu giàu bay qua dãy núi Rocky đến khách sạn Madeline Hotel & Residences, Mỹ. Ảnh: Madeline Hotel & Residences/Auberge Resorts Collection
Thuê huấn luyện viên, vận động viên Olympic dạy trượt tuyết
Để kỳ nghỉ dưỡng thêm trọn vẹn, nhiều tỷ phú sẵn sàng chi tiền thuê huấn luyện viên chuyên nghiệp dạy trượt tuyết. Mức phí lên đến 1.000 USD mỗi ngày nhưng họ sẵn sàng đặt lịch trong vài tuần liên tiếp.
"Tôi có thể dạy một người suốt 40 ngày. Mối quan hệ của chúng tôi gắn bó đến mức họ đối đãi tôi như người nhà. Thậm chí, vài khách hàng còn tin rằng kỳ nghỉ sẽ không trọn vẹn nếu thiếu sự hỗ trợ từ tôi", James P. Ruddy, cựu huấn luyện viên tại câu lạc bộ Yellowstone, nói.
Không dừng lại ở đó, tệp khách hàng nhiều tiền này còn yêu cầu chính các vận động viên Olympic trực tiếp kèm cặp.
Michael Friedman, Giám đốc vận hành một công ty chuyên tổ chức kỳ nghỉ 5 sao cho biết nhiều khách hàng sẵn sàng chi 1.700 USD cho 12 tiếng và 2.800 USD cho một ngày huấn luyện. "Nhưng đôi khi họ vẫn bị từ chối hoặc phải chờ lâu bởi các vận động viên có quá nhiều lịch làm việc", Friedman nói thêm.
Tìm người chăm sóc ván trượt
Bên cạnh việc tìm kiếm huấn luyện viên, chi hàng chục nghìn USD cho quần áo và những thiết bị mới nhất, giới siêu giàu sẵn sàng thuê các đơn vị chuyên nghiệp quản lý, thường xuyên kiểm tra chất lượng của những bộ ván trượt tuyết siêu đắt thay vì trực tiếp giữ hoặc gửi tại cửa hàng của khu du lịch.
Ski Butlers, dịch vụ cho thuê dụng cụ mùa đông, luôn tiếp nhận các yêu cầu tương tự. Giám đốc Mike Cremeno cho biết luôn có một đội ngũ riêng đến tận nơi ở của khách hàng để làm việc.
"Nhóm quản lý dụng cụ có nhiệm vụ đổi, giữ, làm sạch ván trượt và phải theo sát khách hàng dù họ đi dạo hay ngồi cáp treo. Mục đích lớn nhất của việc này là đảm bảo luôn có thể đưa ván mọi lúc khi khách muốn trượt tuyết. Tôi từng gặp một quý ông yêu cầu thay mới dụng cụ tận 15 lần trong 5 ngày nghỉ. Nghe có vẻ phiền phức nhưng đó là niềm vui của cả đội khi làm hài lòng khách", Cremeno nói.
Trượt tuyết nơi không người
Và trong tất cả những thú vui xa xỉ mà giới siêu giàu tận hưởng, trượt tuyết tại những khu vực nguyên sơ là điều Cremeno thất ghen tị nhất. Ông tiết lộ họ sẵn sàng trả tiền cho những "đường đi đầu tiên" hoặc quyền vào các khu nghỉ dưỡng trượt tuyết sớm. "Bạn có thể trượt tuyết 30-60 phút với những người bạn mà không có ai khác trên núi", người quản lý nói.
Thậm chí để có những trải nghiệm thực sự tốt, Manabu Ainai, giám đốc các cơ sở kinh doanh của Hoshino Resorts ở tỉnh Hokkaido (Nhật Bản) còn đưa khách đến trượt tuyết tại những nơi không thể tìm thấy trên Google Maps.

St. Moritz, một thị trấn nghỉ mát Alpine sang trọng ở thung lũng Engadin của Thụy Sĩ cho người giàu. Ảnh: Fabian Gattlen/St. Moritz
Tìm nhiếp ảnh gia, đoàn làm phim chuyên nghiệp
Mong lưu giữ kỷ niệm bằng hình ảnh, video khi đi trượt tuyết, giới siêu giàu sẵn sàng thuê các nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp. "Thậm chí họ mời đoàn phim nổi tiếng về ghi hình", Naomi Mano, Chủ tịch công ty du lịch hạng sang Luxurique ở Tokyo(Nhật Bản ) nói. Doanh nghiệp của ông được thuê để quản lý, hỗ trợ sắp xếp lịch trình trong chuyến đi.
Người quản lý tiết lộ thường xuyên ghi nhận các hóa đơn lên đến 1.000 USD cho một ngày đồng hành cùng các thợ chụp ảnh chuyên nghiệp. Tổng kinh phí một kỳ nghỉ có thể tăng thêm vài nghìn USD cho album tổng hợp.
"Vì vậy, hiếm có chuyến đi nào trị giá dưới 20.000 USD. Đây dường như là yếu tố quan trọng tạo nên niềm vui của họ", ông Mano nói.
Đòi nhuộm tuyết hồng, mua voi sống
Nhưng vẫn có những yêu cầu rất khó đáp ưng như để chuyến trượt tuyết lãng mạn nhất có thể, cặp vợ chồng thuộc giới siêu giàu đã yêu cầu nhân viên tại khu trượt tuyết Stein Eriksen Lodge (Mỹ) phải tạo ra tuyết màu hồng để chiêm ngưỡng từ trên cao, không quan tâm đến giá.
Nhưng mong muốn này bị từ chối vì ban quản lý không thể nhuộm hồng nguồn nước làm tuyết nhân tạo, vốn là một cái hồ lớn.
Hay nhiều năm trước, một nhân viên khách sạn Badrutt’s Palace (Thụy Sĩ) cũng rơi vào tình thế khó xử khi một vị khách yêu cầu tìm mua một con voi sống làm quà tặng vợ. Marijana Jakic, Giám đốc thương hiệu của khu nghỉ dưỡng, đã phải mất nhiều thời gian thuyết phục người này thay đổi ý định.
Phương Minh (Theo Washington Post)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét