Cặp đôi dựng lều, hẹn hò giữa đại dịch

Nửa năm nay, nơi duy nhất mà Bobby Warwick và Sarah Foo có thể nhìn thấy nhau là một công viên rộng hơn 7 hecta ở biên giới Mỹ - Canada.

Warwick, 28 tuổi, là một kỹ sư sống ở Mukilteo, bang Washington, còn Foo, 26 tuổi, trợ lý nha khoa ở Burnaby, phía nam Vancouver (Canada), cách nhau khoảng 200 km. Với việc biên giới bị đóng cửa, cổng vòm hòa bình Peace Arch ở Blaine đã mang đến một cơ hội hiếm có và đáng quý cho đôi trẻ - và nhiều người khác - để được nhìn thấy nhau.

Thay vì hẹn hò trong bar, cà phê như lẽ thường, đại dịch toàn cầu đã buộc họ gặp nhau trong một tấm bạt, với cửa quay vào tường để có sự riêng tư. "Một nơi cỡ 2,7 m2, có thể ít hơn", Warwick nói. "Không có tiện nghi, không có phòng tắm, không có gì", Foo nói thêm.

Đôi uyên ương quen nhau qua một ứng dụng hẹn hò. Chàng trai ấn tượng với sở thích leo núi của Foo, còn cô thì thấy anh chàng rất dễ thương trong ảnh đại diện. Họ gặp nhau lần đầu vào ngày 1/3, khi Covid-19 đang bắt đầu lan tràn khắp thế giới. Các nhà khoa học đang tìm phương thức nó lây lan từ người này sang người khác, các quốc gia chưa hình dung được mức độ nguy hiểm của nó. Và thực tế con virus này gây bất ngờ cho nhiều người, bao gồm của Warwick và Foo.

Đôi uyên ương dựng lều gặp nhau trong đại dịch

Tấm bạt căng lên thành nơi hẹn hò hàng tuần của cặp đôi Mỹ - Canada. Ảnh: Heraldnet.

Hôm ấy họ gặp nhau tại thành phố Bellingham, ở giữa nơi ở của chàng trai và cô gái. Lần thứ hai là một tuần sau, Warwick đến thăm Foo. Tại biên giới, anh được phát một cuốn sổ nhỏ hướng dẫn nhận biết các triệu chứng của Covid-19. Đôi uyên ương đi bộ cùng nhau trong công viên Whytecliff. Họ đã thử đến xem một buổi biểu diễn ở Vancouver, nhưng các sự kiện lớn đã bị hủy bỏ. Họ lang thang trong một trung tâm thành phố đang trống trải một cách kỳ lạ.

Ngày 21/3, Canada và Mỹ thống nhất đóng cửa tất cả các chuyến du lịch không thiết yếu qua biên giới.

Đôi trẻ chỉ biết cầu mong dịch lắng xuống để có thể gặp nhau. Trên thực tế, Foo đã có lựa chọn bay đến Seattle, từ đó tìm cách gặp bạn trai. Tuy nhiên cô là người chăm sóc chính cho mẹ - người bị ung thư giai đoạn 4. Còn Warwick, công việc của anh không thể cho phép nghỉ vài tuần. Dù làm việc ở nhà, thi thoảng anh vẫn phải tới cơ quan.

Vào khoảng tháng 5, họ đọc được bài báo rằng Công viên lịch sử Peace Arch đang mở cửa trở lại. Công viên nằm giữa biên giới, được xây dựng vào năm 1931, cho phép cư dân từ cả hai quốc gia có thể vào mà không cần phải qua an ninh biên giới, miễn là họ không vượt ra ngoài ranh giới của công viên - phần lớn chỉ có một con mương ngăn cách hai nước.

Đối với các gia đình và các đôi yêu nhau như Warwick và Foo, Peace Arch đã trở thành một "cơ hội vàng" trong tìm kiếm nỗ lực gặp nhau. Ban ngày, lều bạt dựng tạm mọc lên khắp công viên và được tháo rời trước khi mặt trời lặn. Warwick và Foo không có lều. Họ dựng một tấm che nắng bằng tấm bạt phủ trên đó, quay mặt vào tường.

Đã hơn 6 tháng, Foo và bạn trai gặp nhau ở đây hàng tuần. Ảnh: Heraldnet.

Đã hơn 6 tháng, Foo và bạn trai gặp nhau ở đây hàng tuần. Ảnh: Heraldnet.

Các cuộc hẹn hò của họ tại công viên đã trở thành lịch trình hàng tuần. Warwick sẽ tải trước các bộ phim để xem. Khi thời tiết đẹp, đôi uyên ương chơi trò ném đĩa, cầu lông. Họ gọi trà, đồ ăn qua ứng dụng. Những lần hẹn hò sau, họ mua bếp trại, để chủ động nấu nướng và thưởng thức các món mình muốn.

Cuối thu, bầu trời xanh nhường chỗ cho màu xám, cặp đôi vẫn không hề nao núng. Ngay cả những ngày trời mưa và ngay cả khi gió mạnh quật ngã những cành cây, họ vẫn ở lại miễn là được phép. Warwick, người sống với một con mèo, cho biết các cuộc gặp hàng tuần đã trở thành nguồn tương tác xã hội trực tiếp duy nhất của anh. Mới sống ở hạt Snohomish, Warwick chỉ đang tìm hiểu ngôi nhà mới của mình trước khi đại dịch xảy ra. Anh tham gia câu lạc bộ tình nguyện tại một bảo tàng gần nhà, tuy nhiên tất cả đã dừng lại với lệnh giãn cách.

"Tôi thực sự nghĩ rằng rất nhiều người, nếu họ sống với gia đình, hay có bạn cùng phòng, họ nhận được sự ổn định bao nhiêu từ đó. Đằng này tôi chỉ có con mèo", anh nói.

Bối cảnh đại dịch càng rõ ràng hơn trong các dịp lễ. Đôi uyên ương không thể gặp nhau vào Lễ Tạ ơn vì Foo không có ngày nghỉ. Dịp Giáng sinh vừa qua, trời lạnh và có băng, một phần công viên mới trải qua ngập lụt. Họ mang đến một cây thông Noel nhỏ và một chiếc chăn điện. Warwick tặng Foo một máy ảnh. Anh đội mũ ông già Noel, trong khi cô hóa trang thành tuần lộc.

Công viên Peace Arch ở Blaine thành địa điểm gặp nhau cho người dân hai quốc gia trong bối cảnh dịch. Ảnh: Heraldnet.

Công viên Peace Arch ở Blaine thành địa điểm gặp nhau cho người dân hai quốc gia trong bối cảnh dịch. Ảnh: Heraldnet.

Theo một cách nào đó, đại dịch đã đưa họ đến gần nhau hơn. Họ nói chuyện và hiểu nhau nhiều hơn. "Tôi cảm thấy như đã trở thành bạn tâm giao của nhau. Warwick đã ở bên kể từ khi mẹ tôi bị chẩn đoán mắc bệnh ung thư. Anh ấy rất ngọt ngào", Foo nói.

"Tôi ngưỡng mộ rất nhiều điều. Cô ấy cực kỳ tận tâm, cô ấy yêu và chấp nhận tôi vì con người của tôi. Tôi không bao giờ cảm thấy như cô ấy đang cố gắng thay đổi tôi", Warwick nói. Cả hai hay nói nhiều về những điều sẽ làm cùng nhau khi đại dịch kết thúc. Họ đã mơ về việc chuyển đến sống cùng nhau, nuôi một con chó và đi du lịch nước ngoài.

Giờ đây, với những ngày đen tối, lạnh giá và ẩm ướt nhất mà tây bắc Thái Bình Dương đang phải trải qua, mối quan hệ của họ đang gặp phải thử thách lớn hơn bao giờ hết. Có thể đôi trẻ không thể gặp nhau hàng tuần ở hàng rào biên giới này nữa.

Bảo Nhiên (Theo Heraldnet)

Let's block ads! (Why?)

About Unknown

Unknown
"Mình là Phương Nguyễn, thâm niên 4 năm kinh nghiệm thiết kế website và làm marketing, tuy nhiên kể từ 1 năm trở lại đây mình không còn làm marketing nữa, và chỉ tập trung vào viết plugin và giao diện cho Wordpress, nếu các bạn thấy bài viết hay thì hãy chia sẻ cho những người khác cùng tham khảo, còn nếu muốn thiết kế website hoặc sửa web hay đặt một plugin có chức năng đặc biệt, hãy liên hệ ngay tới Phương"
Recommended Posts × +

0 nhận xét:

Đăng nhận xét