TP HCMHơn 10 năm, ông Lũy đã cùng với công an "tóm gọn" hàng trăm tên tội phạm. Vòng xoay cầu vượt Bình Phước mang tên "Vòng xoay ông Lũy" từ đó.
Một buổi sáng tháng 7, hôm đó là ngày ông tổ trưởng bảo vệ dân phố, khu phố 2, phường Hiệp Bình Phước, quận Thủ Đức Nguyễn Đình Lũy, 55 tuổi, được nghỉ bởi vừa hết ca trực ngày hôm trước.
Tuy nhiên, từ 5 giờ sáng, ông đã có mặt tại vòng xoay cầu vượt Bình Phước để theo dõi một đối tượng nghi mua bán ma túy mà ông phát hiện gần 10 ngày nay. Trong bộ quần jeans áo thun, bên ngoài khoác chiếc áo gió, nhiều người tưởng ông là xe ôm. Hễ có khách gọi ông lại nhường cho những tài xế khác còn mình thì lên xe rảo vài vòng tuần tra.
Sau khi phát hiện nhân vật đang theo dõi là hai thanh niên không đội nón bảo hiểm, bấm điện thoại, mắt nhìn láo liên, ông Lũy gọi điện về báo cho công an phường rồi một mình bám theo. Đến một bãi đất trống nằm cạnh quốc lộ, hai nam thanh niên dừng xe, một cô gái đi bộ cầm một chiếc túi đen nhỏ trông như đi dạo phố tiến lại gần. Cuộc giao dịch của ba người diễn ra trong chớp mắt, ông Lũy bất ngờ lao đến. Một tên không bỏ chạy mà rút con dao trong túi quần ra tấn công. Ông Lũy giật tay khóa chặt, gạt chân ghì đối tượng xuống mặt đường. Vừa lúc đó, công an kịp thời đến giữ cô gái lại.

Những ngày không trực ở trụ sở khu phố, thay vì được nghỉ ở nhà, ông Lũy lại ra đường tuần tra. Ảnh: Diệp Phan.
Nói về chiến công này của ông Lũy, trung tá Nguyễn Ngọc Hải, trưởng công an phường Hiệp Bình Phước chia sẻ: "Ngoài những ngày trực ở trụ sở khu phố hay tham gia cùng lực lượng công an truy bắt tội phạm anh Lũy còn chủ động theo dõi bắt quả tang những đối tượng phạm tội, nhiều nhất là những đối tượng mua bán, sử dụng ma túy. Anh ấy thường xuyên làm nhiều hơn so với nhiệm vụ được giao".
Với người dân ở quanh khu vực này, cái tên "ông Luỹ" trở thành biểu tượng của sự yên tâm và tin tưởng. Ông Lý Văn Hà, 60 tuổi, một xe ôm thường hoạt động ở ngã tư Bình Phước cho biết: "Người dân chúng tôi gọi khu vực này là ‘vòng xoay ông Lũy’ vì từ khi có ông ấy, tình hình an ninh trật tự ở đây thay đổi hẳn. Những đối tượng mua bán ma túy, xe gian khó qua mắt được chú".
Cuộc chiến đối đầu với những tội phạm của ông Lũy bắt đầu từ một lần bị mất trộm xe đạp. Năm 1999, ông chở đứa con gái lúc ấy mới gần 7 tuổi vào một cửa hàng ở chợ Bà Chiểu, quận Bình Thạnh. Dựng xe đạp trên vỉa hè, ông vào cửa hàng và dặn con gái đứng trông xe. Khoảng 5 phút sau trở ra, chiếc xe không còn, cô con gái thì mếu máo vì sợ hãi. Vừa giận tên trộm, vừa thương con, ông Lũy chỉ tay lên trời tự hứa với bản thân: "Trời cho tui làm ăn khá, sau này tui có điều kiện nhất định sẽ làm việc giúp ích cho xã hội, bắt hết lũ trộm cướp này".
Ba năm sau, ông theo một người bà con về phường Hiệp Bình Phước, quận Thủ Đức làm ăn. Hàng ngày, sau khi lấy cá ở chợ đầu mối về cho vợ bán, ông chạy xe máy lòng vòng để tìm hiểu về nơi mình sống kết hợp chạy thêm mấy cuốc xe ôm.
Ông Lê Văn Vương, 68 tuổi, ở phường Linh Trung, người từng chứng kiến nhiều lần ra tay nghĩa hiệp của ông Lũy tại ngã tư Bình Phước hơn 10 năm trước kể lại: "Khu vực vòng xoay này lúc trước thường xảy ra những vụ móc túi, cướp tài sản. Một số người chạy xe ôm còn lợi dụng những vụ tai nạn giao thông để hôi của của nạn nhân. Trong nhóm anh em khoảng 8 người thường chạy xe ôm ở đây chỉ có mỗi Lũy là dám lên tiếng. Cậu ấy tuy nhỏ tuổi hơn nhưng thường khuyên anh em nên làm việc tốt giúp người bị nạn. Với những kẻ ngang ngược, Lũy cũng thường 'dùng nắm đấm nói chuyện'. Tui chứng kiến có lần một anh công an quát lớn cậu ấy rằng 'kể cả người ta có phạm tội thì cũng không được ra tay kiểu giang hồ như vậy".

Ông Lũy là tổ trưởng Tổ bảo vệ dân phố khu phố 2, phường Hiệp Bình Phước 11 năm nay. Ảnh: Nhân vật cung cấp.
Đến năm 2009, với những đóng góp của mình trong việc bắt trộm, cướp, ông được vận động tham gia vào lực lượng bảo vệ khu phố. Kinh tế gia đình cũng khá giả hơn, có của ăn của để, ông Lũy nhớ lại tâm nguyện năm xưa nên cũng tình nguyện tham gia.
Bị ông Lũy "phá việc làm ăn" nhiều nên giới giang hồ khu vực này bắt đầu nhắn tin, gọi điện đến ông và vợ để hăm dọa: "Tao biết nhà mày, chỗ con mày học rồi đấy". Khi ấy, ông thường dặn đứa con gái duy nhất của mình rằng: "Đi đường luôn để ý kính chiếu hậu, thấy có gì bất thường thì gọi cho bố ngay". Cuối cùng, ông đành chọn giải pháp chuyển vợ con đến sinh sống ở khu vực khác để giữ an toàn.
Hơn 10 năm nay, ông Lũy đã cùng với lực lượng công an bắt được hàng trăm tội phạm nhưng hiếm khi ông bị thương. Ông cũng may mắn chưa bao giờ phải điều trị phơi nhiễm HIV vì ông biết võ và từng tham gia nhiều khóa huấn luyện nghiệp vụ, đối tượng chống cự ông đều trấn áp được.
Trung tá Hải cũng nhận định: "Anh Lũy dù lớn tuổi nhưng rất dũng cảm, nhanh nhẹn, không ngại va chạm trong việc bắt quả tang, trấn áp những đối tượng nguy hiểm".
Ông Lũy chưa bao giờ nghĩ rằng việc làm của mình có thể thay thế cơ quan chức năng bởi theo ông, hành động phát hiện, bắt quả tang những đối tượng vi phạm pháp luật là điều bình thường mà mỗi người dân ai cũng có thể tham gia.
"Không ai buộc tôi phải làm việc này cả, nhưng trời cho tôi con mắt thấy tội phạm, không ra tay thì không chịu được", ông cười.

Một gói mà túy đá được ông Lũy thu giữ sau khi bắt quả tang hai đối tượng đang mua bán ở khu vực quốc lộ 13, phường Hiệp Bình Phước, Thủ Đức. Ảnh: Nhân vật cung cấp.
Ngoài việc giữ gìn an ninh cho khu phố nơi mình sống thì thỉnh thoảng ông Lũy cũng nhận được những niềm vui bất ngờ. "Có đứa bị tui bắt khi đang mua bán ma túy sau này thấy nó quay lại cám ơn và bảo nhờ vào trại mà cai được chất trắng, bây giờ đang học nghề lái xe tải để làm lại cuộc đời", ông Lũy kể.
Nhưng cũng có lần ông suýt mất mạng. Cách đây 3 năm, trong một lần chạy xe tốc độ cao đuổi theo hai tên tội phạm, ông Lũy bị một tên khác chạy đến đạp xe. Ông ngã nhào, ôm đầu lăn mấy chục vòng trên đường, toàn thân trầy trụa. Hôm đó về, ông gọi điện cho con gái mà nước mắt tự dưng lăn dài trên má lúc nào không hay vì cảm thấy cô độc. Nằm ở nhà đúng 10 ngày, đến ngày thứ 11, khi những vết thương còn chưa lành hẳn, ông lại xỏ giày, khoác áo bước ra đường đi tuần.
Giờ này, ở tuổi ngoại ngũ tuần, sức khỏe của ông không còn như trước nữa, khuôn mặt cũng sạm đen vì cháy nắng nhưng những ngày không đi trực ông Lũy lại ra đường ngồi cùng cánh xe ôm.
"Lúc trước, chỉ cần thấy loáng biển số xe là tui có thể nhớ lâu đến cả tháng nhưng giờ thì đầu óc chậm hơn, nhưng tôi vẫn sẽ bắt tội phạm đến khi nào tay mỏi chân run mới thôi", ông Lũy nói giọng chắc nịch.
*Tên một số nhân vật đã được thay đổi.
Diệp Phan
0 nhận xét:
Đăng nhận xét