Sáng 8/3, vừa thức dậy trong căn hộ ở Đức, nghe tin quê nhà Italy bị phong tỏa, Francesca Tamburelli lập tức nhảy xe buýt trở về Turin.
Cô gái 25 tuổi này vừa tốt nghiệp trường y hè năm ngoái. Chỉ vài ngày sau khi trở về, cô bắt đầu làm việc trong một bệnh viện ở Cremona, một thành phố nằm ở tâm dịch, nơi có gần 500 bệnh nhân Covid-19 đang được điều trị. Khác với việc thực tập và làm tình nguyện ở Tanzania (một quốc gia Đông Phi), đây là lần đầu tiên Tamburelli thực sự là một bác sĩ.
Tamburelli là một trong nhiều bác sĩ trẻ ở Italy hưởng ứng lời kêu gọi của chính phủ, tham gia vào cuộc chiến chống Covid-19 trong bối cảnh các bệnh viện đều quá tải và nhân viên y tế thiếu hụt nghiêm trọng.
Giờ đây, Italy đang là vùng dịch lớn thứ hai thế giới. Tính đến hết ngày 28/3, nước này có 92.472 ca nhiễm, trong đó có 10.023 ca tử vong.
Nhân viên y tế chống dịch Covid-19 ở Rome. Ảnh: Andrew Medichini/AP. |
Tại các thành phố bị ảnh hưởng nặng nề nhất như Cremona, tất cả các bệnh viện đã được chuyển thành trung tâm điều trị riêng cho bệnh nhân Covid-19. Mọi bác sĩ, cho dù họ chuyên về da liễu hay phụ khoa, đều chuyển sang nhiệm vụ chống đại dịch.
Ngày đầu tiên đi làm, Tamburelli được chỉ định vào khoa phổi, nơi điều trị cho bệnh nhân có vấn đề nghiêm trọng về hô hấp chưa cần điều trị tích cực. Sau bốn ngày, cô được chuyển đến khoa thần kinh - giờ đây thành nơi dành cho các bệnh nhân ít nguy kịch hơn.
"Tôi đang học rất nhiều mỗi ngày, nhưng những bác sĩ có 20 năm kinh nghiệm cũng đang học hỏi. Đây là trải nghiệm mới với tất cả mọi người. Cấu trúc phân cấp của bệnh viện đã thay đổi đột ngột. Bây giờ, các bác sĩ chuyên về phổi và gây mê đứng đầu", cô nói.
Mặc dù bệnh viện nơi Tamburelli làm việc chưa bị thiếu thiết bị bảo vệ cá nhân (PPE) như nhiều cơ sở y tế khác, cô vẫn phải đối mặt với rủi ro, giống như phần lớn bác sĩ trong thời điểm này.
Tổng cộng, gần 6.500 bác sĩ và y tá ở Italy đã mắc bệnh. "Tôi biết nguy cơ bị nhiễm bệnh rất lớn. Không biết khi nào mới được gặp lại gia đình nhưng họ ủng hộ tôi và tôi biết mình đang làm điều đúng đắn", Tamburelli nói.
Tamburelli đang ở cùng khách sạn với Ornella Calderone một người bạn từ hồi đại học, quê ở Messina, vùng Sicilia. Nữ bác sĩ 32 tuổi có bằng về sinh học và y học. Cách đây một tuần cô vẫn đang ôn thi vào chuyên ngành bác sĩ phẫu thuật và làm một số công việc tạm thời.
Hai giờ sau khi nộp đơn xin tham gia chống dịch tại những bệnh viện bị ảnh hưởng nặng nề nhất, cô được gọi đi làm.
"Tôi nhận ra ngay rằng cuộc sống của mình sắp thay đổi", Calderone nghĩ khi nhận cuộc gọi. Trong hai ngày trước khi đến bệnh viện, cô đã học như điên điên để tìm kiếm thông tin thực tế và cập nhật những phương pháp đang được dùng để điều trị cho bệnh nhân Covid-19 mà cô chưa từng thực hành, ví dụ như lọc máu.
Hiện cô đang làm việc ở khoa phổi, một trong những khoa có bệnh nhân nguy kịch nhất của bệnh viện. "Tôi không thể nói mình sẵn sàng làm việc ngay lập tức, nhưng từ khi đến Cremona, chưa có giây phút nào tôi nghĩ mình đang ở nhầm chỗ", nữ bác sĩ khẳng định.
Không phải tất cả sinh viên mới tốt nghiệp sẵn sàng ra tuyến đầu chống dịch. Paolo Rubiolo, 26 tuổi, vừa hoàn thành chương trình học tại Đại học Turin tuần trước. Anh đang băn khoăn về cách tham gia cuộc chiến. "Tôi thấy mình chưa sẵn sàng làm việc tại bệnh viện. Tôi nghĩ mình sẽ hữu ích hơn khi giúp cung cấp các dịch vụ đã bị gián đoạn do tình trạng khẩn cấp, chẳng hạn như chăm sóc sức khỏe ban đầu hoặc chăm sóc y tế cho người cao tuổi có vấn đề khác ngoài virus này", Rubiolo nói.
Tuy nhiên, những tuyến đầu là nơi cần các bác sĩ nhất. Trong tình thế đó, ngoài nghị định của chính phủ cho phép các bệnh viện ký hợp đồng với các bác sĩ vừa ra trường, Cơ quan bảo vệ dân sự Italy mới đây đã kêu gọi thành lập một đội đặc nhiệm gồm 300 tình nguyện viên. Tổ chức Bác sĩ Không Biên giới cũng cung cấp hỗ trợ cho các bệnh viện ở những khu vực cần thiết nhất. Nhiều quốc gia đã gửi tiếp viện cho Italy.
Bãi đậu xe trước tòa nhà chính của bệnh viện Cremona giờ đây đã mọc lên một bệnh viện dã chiến.
"Tình cảnh này giống như chiến tranh, có các chiến hào và anh hùng", Samin Sedghi Zadeh, 29 tuổi, người đã làm việc tại khoa phổi ở Cremona trong ba tuần qua, nói. "Nhưng tôi không thích sự so sánh này. Chiến tranh là thứ chúng ta tự mang lại, còn đây là một trường hợp khẩn cấp mà tất cả chúng ta đang cố thoát ra cùng nhau".
Sedghi Zadeh được sinh ra ở Italy với cha mẹ là người Iran. Anh lấy được bằng y khoa ở Torino cách đây một năm rưỡi. Cho đến khi cuộc khủng hoảng bắt đầu, anh được thuê làm bác sĩ tại một công ty thương mại điện tử. Anh cho biết mình sẵn sàng tham gia giúp hệ thống y tế công cộng chống dịch.
Ba bác sĩ trẻ, Sedghi Zadeh, Tamburelli và Calderone, chỉ được ký hợp đồng làm việc trong một tháng. Nhưng tất cả đều nghĩ rằng hợp đồng của họ sẽ được gia hạn ít nhất cho đến khi kết thúc tình huống khẩn cấp. Sau đó, tất cả họ sẵn sàng đi bất cứ nơi nào đang cần họ.
"Kinh nghiệm chúng tôi đang tích lũy có thể hữu ích ở những nơi khác tại Italy hoặc trên thế giới. Tôi không nghĩ bất kỳ ai trong chúng tôi sẽ rút lui. Khi bạn là bác sĩ, bạn không phải là bác sĩ người Italy, người Pháp hay người Hy Lạp. Bạn là một bác sĩ và bạn sẽ đi đến bất cứ nơi đâu đang cần bạn", Sedghi Zadeh nói.
Ánh Dương (Theo Time)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét