Làm con phải hiểu

Tôi nhận ra tình yêu thương của mẹ, không còn hỏi những câu về ba khiến mẹ khó xử, cũng chẳng giận mẹ khi đi thêm bước nữa. 

Tôi sinh ra trong gia đình ấm êm. Mẹ tôi đẹp, ba tôi cũng chẳng kém. Tôi hạnh phúc trong gia đình ngày ấy. Nhưng rồi, gia đình tôi không thể vượt qua cơn sóng gió. Ba tôi đi theo tiếng gọi con tim để lại nỗi buồn mẹ gánh. 

Những câu nói ba với mẹ rằng: "Anh sẽ chu cấp, không bao giờ để con thiệt thòi, lo tương lai cho con..." trở thành lời hứa suông, sáo rỗng, gió thoảng mây bay, chót lưỡi đầu môi.

Tôi và mẹ nương tựa lẫn nhau. Cuộc sống không có người đàn ông trụ cột gia đình, mẹ phải vật lộn lo toan, gánh nặng trong ngoài phải chu toàn. Mẹ buồn cho số phận, khóc cho nỗi đơn côi hay nghĩ suy về tương lai của con. 

Khi còn nhỏ, chưa hiểu chuyện, tôi hay hỏi mẹ: "Ba đâu hả mẹ? Ba đi đâu lâu quá không về?". Mẹ chỉ trả lời: "Ba đi làm rất xa chưa về". Tôi nghe và biết vậy, rồi thắc mắc chỉ được trả lời như vậy.

Xuân đến, xuân qua, thời gian thoăn thoắt thoi đưa. Đến một ngày, bầu trời đen như đổ sập xuống trước mặt tôi. Mẹ tôi đi bước nữa. Nổi giận thêm hận, dồn nét đẩy lên cao tột cùng, tôi như muốn buông xuôi tất cả.

Từ lúc đó, tôi không phải là tôi. Tôi bỏ nhà đi bụi, đi trong vô vọng, chỉ nghĩ cuộc đời này bạc bẽo quá. Một đêm xa xăm, ngoài đường đổ cơn mưa, mưa lúc nào mà tôi đâu hay. Mưa lớn lắm, nước đổ như thác, nước chảy cuồn cuộn như muốn cuốn phăng tất cả. Chỉ còn tôi, bất giác rùn mình, cái lạnh đêm nay khác mọi đêm, lạnh đến tê người, buốt như sắp chết cóng.

Tôi giật mình, nhận ra trời đang mưa, đầu tôi rỗng tuếch, vô thức, không cảm xúc về cuộc đời và chán ngáy cuộc sống hiện tại. Vì sao tôi phải tồn tại trên cuộc đời đầy nỗi đau và mất mát? Nhưng có lẽ, nhờ cái lạnh mà con tim tôi ấm lại, nhờ giọt mưa khiến tôi chợt thức tỉnh. Tôi vội tìm mái hiên để trú.

Tại sao tôi phải làm vậy? Tôi được gì và tương lai nhận được gì? Suy nghĩ, phân tích đánh đấu loạn xạ trong đầu, tôi chợt nhận ra chỉ có tiến lên cuộc sống mới có ý nghĩa. Nếu gục ngã, ai sẽ nuôi tôi hay tôi sẽ trở thành gánh nặng cho người xung quanh và xã hội. Tôi tự tìm lời giải đáp cho số phận của mình.

"Tiến lên, xin đừng gục ngã. Xếp hành trang lêu lổng, đi bụi, quậy phá. Mở trang sách tương lai để sau này được đền đáp xứng đáng", tôi nghĩ. Ngày vào giảng đường không còn xa với tôi, bốn năm đại học là hành trang minh chứng "tôi ơi, không gục ngã".

Tôi ra trường, đi làm, có công việc ổn định. Ngày tháng ấy, mẹ đã an tâm về tôi. Tôi lập gia đình, ổn định cuộc sống mới. Cuộc sống tôi hằng ước mơ và luôn hạnh phúc. Ngày tôi có con, thức khuya cùng con, tôi chăm sóc và yêu thương con như một đóa hoa trời ban. Tôi nhận ra tình cha con thiêng liêng, bỗng tôi nhớ mẹ, thương mẹ nhiều hơn. Mẹ ngày ấy đã gian nan, khổ cực hơn tôi bây giờ.

Tình thương mẹ, tình yêu con như quyện làm một. Đó là lúc tôi hiểu rằng phận làm con phải vẹn tình, phận làm cha phải chu toàn cho tuổi ấu thơ bé bỏng của con.

Ngày mẹ bệnh, suốt 45 ngày, tôi săn sóc không ngại gian khó. Tôi biết rằng sắp xa mẹ vĩnh viễn, không còn bữa cơm có hình bóng mẹ. Tôi không bao giờ hối hận khi làm con mẹ, cảm ơn sự hy sinh vô bờ bến của mẹ hiền.

Nguyễn Lê Thuận

Từ ngày 3 đến 30/10, độc giả chia sẻ về người phụ nữ bạn luôn yêu thương và trân trọng nhất, hoặc tham gia bằng cách viết về chính mình nếu bạn có một câu chuyện truyền cảm hứng muốn lan tỏa đến những người xung quanh, để có cơ hội nhận bộ trang sức PNJ. Độc giả gửi bài tham gia cuộc thi dưới dạng bài viết trong khoảng 500 - 1.000 từ có dấu, font Unicode, kèm theo ít nhất 1-3 hình ảnh minh họa là nhân vật người phụ nữ được nói đến trong bài. Gửi bài dự thi .

Let's block ads! (Why?)

About Unknown

Unknown
"Mình là Phương Nguyễn, thâm niên 4 năm kinh nghiệm thiết kế website và làm marketing, tuy nhiên kể từ 1 năm trở lại đây mình không còn làm marketing nữa, và chỉ tập trung vào viết plugin và giao diện cho Wordpress, nếu các bạn thấy bài viết hay thì hãy chia sẻ cho những người khác cùng tham khảo, còn nếu muốn thiết kế website hoặc sửa web hay đặt một plugin có chức năng đặc biệt, hãy liên hệ ngay tới Phương"
Recommended Posts ×

0 nhận xét:

Đăng nhận xét