Con không đủ tự tin nói lời yêu thương với mẹ, mong bức thư này có thể nói hộ lòng con, gửi mẹ lời cảm ơn vì công lao nuôi dưỡng như trời biển.
Mẹ yêu của con. Chỉ còn 2 ngày nữa là đến sinh nhật mẹ. Nhưng có lẽ 26 năm qua, mẹ chưa nhận được món quà nào thật sự ý nghĩa từ ngày sinh nhật của mình. Vì các lần trước, con thường tặng mẹ những món quà qua đường bưu điện hay gửi người quen đem về tặng mẹ. Lúc nhỏ, con quá hời hợt và vô tâm nên đâu cảm nhận hết được sự quan trọng của ngày sinh nhật mẹ. Riêng năm nay, con quyết định sắp xếp công việc và gạt bỏ hết lo toan để về thăm mẹ. Con muốn trao tận tay mẹ món quà nhỏ với lá thư con đang viết dở dang bằng nghìn lời cảm ơn.
Mẹ à, tự nhiên con nhớ mẹ. Hiện giờ, con gái đang nắn nót từng chữ để viết thư cho mẹ. Hẳn mẹ sẽ rất ngạc nhiên rằng tại sao con không gọi điện mà chọn cách viết thư. Mẹ biết không vì khi nói trực tiếp con không đủ niềm tự tin để nói hết những suy nghĩ mà bấy lâu nay giấu kín. Thế nên con viết thư, mẹ nhé.
Thắm thoắt cũng đã 10 năm xa nhà kể từ ngày con vào đại học. Giữa Sài Gòn nhộn nhịp, đôi lúc con cũng thấy mình lạc lõng và cô đơn. Ngần ấy năm trời, con cũng nếm trải đủ mọi buồn vui của đứa con xa nhà mà chỉ về thăm mẹ vào những ngày lễ tết.
Giữa đêm khuya thanh vắng, sâu thẳm lòng mình, con nhận ra không ai cho con tình cảm vô điều kiện, cảm giác an toàn như mẹ. Chẳng ai đủ kiên nhẫn khuyên bảo, vỗ về chân thành khi con làm sai, an ủi khi vấp ngã. Ai sẽ là người đón con vào lòng, âu yếm yêu thương khi con thất bại trở về? Ai sẽ lau khô nước mắt, mang đến cho con tiếng cười? Còn ai ngoài mẹ.
![]() |
Con mong có thể đưa mẹ đến nhiều nơi, cùng mẹ trải qua khoảng thời gian hạnh phúc. |
Hơn bao giờ hết, mẹ là cổ động viên nhiệt tình nhất trong từng chặng đường mà con đi qua. Nếu ở đâu có dấu chân con thì ở đó có ánh nhìn của mẹ dõi theo suốt cuộc hành trình. Khi con chiến thắng, mẹ đứng sau chia sẻ niềm vui cùng con. Khi con thất bại, mẹ lại là người dang rộng vòng tay chờ đón con trở về trong lặng lẽ, buồn phiền.
Sà vào lòng mẹ, con khóc khi giấc mơ của mình không thành. Như điểm tựa vững chắc, mẹ lại ôm lấy, vỗ về và bảo không sao con gái. Mẹ là người xua tan những vết đau trong tâm hồn, làm lành những hoài nghi về cuộc đời non trẻ của con.
Ở thành phố đông đúc, nhộn nhịp dòng người, xe cộ tấp nập, thế sao, con vẫn cảm thấy cô đơn, tủi thân. Con nhớ khi học phổ thông, đi học về khuya, mẹ thấp thỏm chờ con trước cổng. Còn giờ đây, khi con về lại căn phòng bé nhỏ, một mình gặm nhắm nỗi cô đơn. Con nghĩ về mẹ như niềm an ủi. Con làm về trễ đâu ai mong ngóng, hỏi han, cũng chẳng có ai sợ con đói rét giữa đường. Nghĩ đến đó là con nhớ mẹ vô cùng.
Nhớ đến mẹ, con đem cả hình ảnh ấy vào giấc mơ. Những giấc mơ ngập tràn tiếng cười và đôi khi cũng nhiều nước mắt. Chắc mẹ hiểu con đang nói gì? Đúng là con đang nói đến cha. Tiếng "cha" thân thương giờ đối với con sao xa lạ. Xa lạ vì cha đã không sống cạnh mẹ con mình khi con vừa tròn một tuổi phải không mẹ?
Con nhớ hồi bé đã ngây ngô hỏi: "Cha con đâu rồi mẹ?". Thay vì tìm lời giải thích, mẹ lại chọn cách im lặng với đôi mắt trĩu nặng những giọt sầu. Thấy bạn bè có cha chở đi ăn kem, đi học, chúng nó cứ hay nhắc về cha bằng tất cả niềm tự hào. Tôi thật tình tủi thân bật khóc mấy lần. Con buồn tủi về nhà hỏi ngoại. Ngoại bảo: "Ba mẹ ly dị khi con tròn một tuổi, chứ không phải cha không thương con đâu". Nhưng sau này khi lớn lên một chút, nghe họ hàng bảo nhau là cha tôi có người phụ nữ khác khi còn đang sống chung với mẹ. Con thấy mình mất tất cả mẹ à.
![]() |
Mẹ là người phụ nữ xinh đẹp, mạnh mẽ mà con yêu quý nhất trên đời. |
Năm đó con vừa lên 7, kể từ đó con không bao giờ nhắc đến cha vì con biết từ lâu cha đã không còn thương mẹ con mình. Dù đôi lúc con thiếu vắng tình thương, mong được cha vỗ về, yêu thương nhưng con muốn có người cha với tình yêu và sự bình dị như bao người cha khác nhưng cha không làm được. Thôi, con có mẹ là đủ. Bao năm qua chẳng phải mẹ vừa là mẹ, vừa là cha. Dù sao con cũng đã quen với cuộc sống không cha. Con không thể tưởng tượng ra nếu một ngày bên cạnh con không còn mẹ nữa. Với con, mẹ là tất cả.
Hôm nay con tròn 26 tuổi. con đã có những suy nghĩ chín chắn hơn. Dẫu rằng cuộc đời này còn nhiều điều quan trọng, nhiều thứ mới mẻ mà con cần nắm bắt nhưng tất cả sẽ trở nên vô nghĩa nếu con không có mẹ bên cạnh che chở, yêu thương. Vì con biết, mẹ đã hy sinh cho con quá nhiều.
![]() |
Con mong mẹ vui vẻ, khỏe mạnh dù con không bên cạnh. |
Mẹ không dám đi thêm bước nữa vì sợ con tủi thân. Mẹ cũng không nhắc gì về cha vì sợ lòng con sẽ mang những suy nghĩ không đẹp về người cha duy nhất ấy. Mẹ cứ sống như thế và từng ngày lo cho con. Vậy nên có một nỗi lo luôn khiến con trăn trở, là khi con không bên cạnh mẹ, đâu có ai thay con làm mẹ cười, mẹ vui, lo cho mẹ những lúc ốm đau. Bởi con càng lớn, càng nhiều thứ chi phối như học tập, bạn bè... Tất cả làm con xa mẹ nhiều hơn. Hôm nay, con chợt nức nở khi nghe người ta hát rằng:
Con mê hoặc những chân trời cuối bể
Sau cuộc đời, đời khác càng xa
Không biết sau lưng tóc mẹ sương nhòa
Không biết cuộc đời là gang tay, công danh là mây nổi.
(Ngô Sĩ Đại)
Nhưng mẹ à, hãy tin ở con, con sẽ cố gắng làm việc chăm chỉ để vài năm nữa thôi con sẽ đón mẹ về sống cạnh con, để được chăm sóc mẹ trong ngần đó thời gian chúng ta xa vắng. Năm tháng lùi xa, tất cả sẽ ra đi, chỉ còn lại bên con là tình mẹ. Không gì cao quý, thiêng liêng như tình mẹ. Thử hỏi, cuộc đời con sẽ ra sao nếu không còn mẹ nữa?
Cuối thư con chúc mẹ sẽ luôn tìm thấy niềm vui trong cuộc sống khi con không bên mẹ. Con yêu mẹ nhiều.
Ngô Thị Huỳnh Như
Từ ngày 3 đến 30/10, độc giả chia sẻ về người phụ nữ bạn luôn yêu thương và trân trọng nhất, hoặc tham gia bằng cách viết về chính mình nếu bạn có một câu chuyện truyền cảm hứng muốn lan tỏa đến những người xung quanh, để có cơ hội nhận bộ trang sức PNJ. Độc giả gửi bài tham gia cuộc thi dưới dạng bài viết trong khoảng 500 - 1.000 từ có dấu, font Unicode, kèm theo ít nhất 1-3 hình ảnh minh họa là nhân vật người phụ nữ được nói đến trong bài. Gửi bài dự thi .
0 nhận xét:
Đăng nhận xét