Môn thể thao này không chỉ đòi hỏi các vận động viên sức mạnh cơ bắp, mà còn khả năng tư duy trí tuệ trên bàn cờ.
Đấm bốc là môn thể thao đòi hỏi nhiều sức mạnh từ cơ bắp, còn cờ vua thì cần người chơi vận dụng hết trí óc, hai môn thể thao này mới nhìn qua dường như không có điểm chung. Tuy nhiên, sự kết hợp tài tình giữa hai môn đấu khiến những ai từng chứng kiến đều không thể phủ nhận sức hấp từ môn thể thao vốn bị cho là hết sức kỳ cục này.
''Chess boxing'' hay đấm bốc cờ vua, môn thể thao được phát minh vào năm 2001 bởi nghệ sĩ người Hà Lan - Lepe Rubingh. Ý tưởng của nghệ sĩ này dựa theo truyện tranh của họa sĩ Enki Bilal vào năm 1992.
Giải đấu ''chess boxing'' đầu tiên được tổ chức vào năm 2003. Cũng trong năm này, giải vô địch thế giới đầu tiên tổ chức tại Amsterdam, dưới sự hợp tác của hiệp hội Quyền Anh Hà Lan và Liên đoàn cờ vua Hà Lan.
Luật chơi đấm bốc cờ vua khá đơn giản, có tối đa 12 hiệp thi đấu, trong đó 6 hiệp dành cho cờ vua và 6 hiệp dành cho boxing. Mỗi hiệp thi đấu diễn ra trong 3 phút, đầu tiên hai VĐV sẽ đấu trí bên bàn cờ hết 3 phút, sau đó, hai VĐV sẽ bó vải vào tay, đeo găng và đeo bảo vệ hàm rồi tiếp tục so găng.
Cứ tuần tự, xen kẽ như vậy khi kết thúc 3 phút boxing, hai VĐV lại ung dung thư thái chơi cờ. Trận đấu sẽ kết thúc sớm khi có võ sĩ bị knock-out hoặc bị chiếu hết cờ. Hết 12 hiệp đấu mà vẫn chưa có võ sĩ nào bị hạ gục, lúc ấy các trọng tài sẽ tính điểm để tìm ra người chiến thắng.
Người chơi ''chess boxing'' được lựa chọn kỹ lưỡng, họ không chỉ là những tay đấm cừ khôi mà còn phải là các kiện tượng có chỉ số Elo (chỉ số đo trình độ người chơi cờ vua) trên 1.900. Các trận đấu trong chess boxing không quá bạo lực như quyền Anh nhưng cũng không quá lê thê như môn cờ vua.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét