TP HCMLần đầu gặp ông Lâm 20 năm trước, bà Thúy đã rung động nhưng dặn lòng không được yêu bởi mặc cảm diện mạo của mình.
Hơn 10 năm nay, mỗi khi thấy ông Ngô Hoàng Lâm chăm sóc vợ, bà Nguyễn Thị Thanh Thúy, người dân xã Bình Mỹ, huyện Củ Chi không giấu được sự ngưỡng mộ và gọi đó là câu chuyện tình cổ tích.

Bữa trưa đạm bạc của vợ chồng bà Thúy, ngày 20/2. Ảnh: Minh Tâm.
Bà Thúy (50 tuổi) sinh ra ở quận Gò Vấp. Từ khi lọt lòng, bà đã mắc chứng u sợi thần kinh khiến cơ thể nổi nhiều cục sần sùi như da cóc. Dù được gia đình đưa đi chạy chữa nhưng không hết bệnh.
Năm bà học lớp 10, khối u bắt đầu phát triển lan khắp người, mẹ bà Thúy khuyên thôi học. "Khi đó tôi khóc rất nhiều, nhưng rồi cũng nghe lời mẹ", bà kể.
Với ngoại hình khác người, bà dần xa lánh tất cả, chỉ thu mình trong nhà, chẳng dám đi đâu. Nhưng số phận chưa buông tha, vài tháng sau bà tiếp tục phát hiện ung thư vú. "Suốt 7 năm sau đó tôi thường xuyên ở bệnh viện", bà nhớ lại.
Khỏi bệnh, Thúy về nhà phụ mẹ bán hàng nước và cơm trưa. Tại đây, năm 1998 bà tình cờ gặp anh thợ sơn nước tên Ngô Hoàng Lâm khiến cuộc đời đột ngột rẽ hướng.
Thời ấy, mỗi chiều, sau giờ làm ông Lâm đều ghé quán uống nước. "Ngay lần gặp đầu tiên, tôi đã bị cuốn hút bởi cách nói chuyện rất duyên của bà ấy", ông Lâm kể.
Linh cảm của người con gái giúp Thúy biết chàng trai có ý định với mình nhưng không tin đó là tình cảm thật lòng nên nói thẳng "Tôi sẽ không lấy ai đâu nên anh đừng cố gắng".
Mẹ Thúy cũng không tin. Bà nhiều lần nhỏ to với chàng thợ sơn nước: "Cậu đừng có theo con Út nữa, lúc cậu bỏ con tôi nó lại khổ".
Bất chấp những lời "vỗ thẳng mặt" của bạn gái và mẹ, ông Lâm vẫn hàng ngày "trồng cây si" ở quán để được gặp người thương. "Lúc đó tôi không để ý gì về bệnh của bả, chỉ nghĩ là phải rước cô này về làm vợ", ông tâm sự.
Mất ba năm theo đuổi, bà Thúy dần mở lòng. Tình yêu của họ đơn giản là những buổi hẹn hò cùng ăn chè, đi dạo dọc con đường gần nhà. "Lần nào hẹn ông ấy cũng đứng đầu hẻm gọi tôi ra vì sợ người nhà thấy", bà Thúy kể.
Chưa thuyết phục được mẹ bạn gái, ông Lâm tiếp tục bị anh trai bà Thúy quyết liệt ngăn cấm. Có lần, ông Lâm ngồi ăn cơm trưa, người anh chạy tới đổ chén canh lên đầu cảnh cáo "đừng quen em gái tao". "Ảnh vẫn cứ im lặng, chẳng dám nói câu gì, còn tôi chỉ biết đừng nhìn mà khóc", bà nhớ lại.
Sau lần đó, ông Lâm trở về quê ở Bình Thuận, suốt ba năm không liên lạc với bạn gái. Nhưng thời gian và khoảng cách không giúp ông quên được Thúy nên quyết định đánh liều, xách ba lô trở lại Sài Gòn.
Đúng giai đoạn này, bà Thúy bị bệnh phải nhập viện mổ. Ông Lâm ngày đi làm, tối vào viện chăm người yêu suốt nửa năm. Bà vẫn nhớ như in ngày ông Lâm xin phép mẹ, tự tay tắm rửa cho bà. "Chính tôi còn không dám nhìn mình vậy mà ảnh không hề ngần ngại. Lúc đó tôi biết cuộc đời mình sẽ gắn bó với người đàn ông này", bà kể.
Từ e dè, hoài nghi đến chấp nhận và vượt qua thử thách, 7 năm quen biết và yêu nhau đã giúp hai người thuyết phục được gia đình, nên duyên vợ chồng.

Vợ chồng bà Thúy và con gái Ngô Hoàng Huỳnh Phương (18 tuổi, bên trái) trong căn nhà của gia đình ở xã Bình Mỹ, huyện Củ Chi hôm 20/2. Ảnh: Minh Tâm.
Hạnh phúc được nhân đôi khi cặp vợ chồng trẻ đón tin vui, giọt máu của họ đang hình thành. Ngày sinh mổ cô con gái nặng 2,2 kg, ông Lâm mừng rơi nước mắt vì cả hai đều bình an. Hơn một năm sau, bà Thúy mang thai lần hai nhưng bị sẩy.
Ám ảnh chuyện mất con, sức khỏe yếu dần khiến bà dằn vặt, càng nghĩ về sự chăm sóc của ông Lâm, bà vẫn thấy áy náy và cho rằng mình không xứng đáng với tình yêu này. "Đáng ra, anh phải gặp được người phụ nữ tốt hơn", bà nghĩ và thi thoảng lại kiếm cớ giận dỗi để chồng bỏ mình. Những lần như thế ông Lâm lại nạt vợ, nhắc bà không được nghĩ quẩn.
Ngồi cạnh bà Thúy, ông Lâm cho biết suốt 20 năm qua, dù cuộc sống khó khăn nhưng ông chưa bao giờ hối hận. "Nói ra sợ không ai tin, nhưng tôi chưa từng nghĩ đến việc buông xuôi, hạnh phúc với cuộc sống hiện tại. Đã là duyên nợ thì mình phải đón nhận", ông nói.
Cuộc sống đang yên ổn thì một lần nữa bà phát bệnh. "Bao nhiêu tiền kiếm được đều để chữa bệnh cho vợ và lo con gái đi học", ông Lâm nói. Nửa năm nay, khối u di căn lên não, bà Thúy bệnh nặng hơn khiến đôi chân liệt hẳn chỉ ngồi một chỗ. Ông Lâm vừa chạy xe ôm, vừa chăm sóc vợ và con gái hiện đang học năm nhất, đại học Hutech. "Lâu lâu có người cho ký gạo, mì hay trứng thì chúng tôi tiết kiệm được tiền chợ", bà Thúy nói.
Hàng ngày, ông Lâm dậy sớm lo cơm nước, giúp vợ vệ sinh cá nhân, cho bà tắm nắng và chở con gái đi học. "Ông ấy không để tôi làm gì cả, một tay lo tất", bà Thúy nói.
Ngày rảnh, ông Lâm chạy xe ôm kiếm được 50.000-70.000 đồng lo tiền chợ. Hôm nào thiếu thốn quá, ông sang hàng xóm xin trái bầu, nắm rau lang về luộc. "Đơn giản vậy thôi nhưng vợ chồng vẫn thấy vui", ông kể.
Bà Hoàng Thị Lan, 63 tuổi, hàng xóm cho biết, vợ chồng bà Thúy sống rất tình cảm, được mọi người trong xóm rất quý mến. "Nhìn vợ bệnh nổi đầy cục u, tôi thấy cũng sợ nhưng ông Lâm chu đáo lắm, tắm rửa, thay bỉm cho vợ, chịu thương chịu khó", bà nói.
Ông Nguyễn Văn Tây, trưởng ấp 5, xã Bình Mỹ, huyện Củ Chi bày tỏ sự khâm phục trước tình yêu của ông Lâm dành cho vợ. Ông Tây kể, nhiều lần sang thăm hỏi cứ thấy ông Lâm cặm cụi dưới bếp. "Là đàn ông tôi rất nể, hiếm có ai làm được như vậy", ông cho hay.
Khoảng một tháng trước, bà Thúy lên cơn đau tim. Bà kể, khi ấy lo lắng sẽ không qua khỏi, cứ quay mặt vào tường rơi nước mắt. Ông Lâm ngồi kế bên vỗ về: "Em yên tâm đi, đời này và kiếp sau anh vẫn muốn mãi mãi làm chồng của em".
Cuộc sống tuy vất vả nhưng ông Lâm nói, vẫn thấy hạnh phúc vì vợ con luôn bên cạnh. Mỗi đêm, bà nằm thao thức vì đau bởi các khối u mọc ngày càng to, ông lại thức để xoa bóp và an ủi vợ.
"Dù hiện tại sức khỏe ngày một yếu đi nhưng được sống trong tình yêu thương của chồng con là những ngày hạnh phúc trọn vẹn nhất", bà Thúy nói.
Minh Tâm
0 nhận xét:
Đăng nhận xét