AnhTừng nghĩ người vô gia cư lười biếng, nhưng sau vài ngày trở thành họ, James Watts nhận ra để thoát khỏi tình trạng này không phải chỉ cố gắng là được.
James Watts, 24 tuổi, ở Southampton, Anh đang điều hành một cửa hàng kinh doanh online và giao dịch trên thị trường ngoại hối, kiếm được 1,2 triệu bảng Anh/năm. Chàng trai trẻ chi hàng trăm nghìn bảng cho các chuyến du lịch mỗi năm.
Mới đây James đã có một thử nghiệm trở thành người vô gia cư trong chương trình Rich Kids Go Homless.
James cho biết, ban đầu anh không có cảm tình với người vô gia cư vì nghĩ rằng họ lười biếng, không có kế hoạch cho cuộc sống của mình. Đồng thời anh tuyên bố sẽ thoát khỏi tình cảnh này mà không cần phải cầu xin người khác.
Thời nhỏ, James từng sống trong nhà cứu tế với mẹ, không hề biết mặt cha. Hoàn cảnh khó khăn khiến cậu bỏ học năm lớp 9 và uống rượu từ tuổi 12. Nhưng James đã xoay chuyển tình thế và hiện là chủ doanh nghiệp thành công. "Tôi có xuất phát điểm nghèo khó. Tôi nghĩ nếu mình đi lên được từ đó thì không có lý do gì người khác không thể", anh nói thêm.
Tuy nhiên, khi trở thành người vô gia cư trên phố, James phải vật lộn để thích nghi và nhận ra rất khó để kiếm việc. Ban đầu anh vào các nhà hàng, quán cà phê xin dọn dẹp, nhưng bị từ chối.
Sau một ngày không xin được việc, James dần chuyển biến. Anh bắt đầu viết lời cầu xin việc làm thông qua các ghi chú tìm việc trên kính chắn gió, trước cửa các nhà. "Tôi vẫn nghĩ những người vô gia cư lười, hoặc đã không cố gắng hết sức trước khi từ bỏ", anh nói.
Song nỗ lực thu hút chú ý của James vẫn thất bại. Đến ngày thứ ba không có việc, anh buộc phải cầu xin thức ăn.
Trong thời gian này James gặp Cern, một người vô gia cư. Cern chia sẻ mình trở nên thế này sau cái chết của mẹ, mất việc, không còn tự tin. Đến lúc này chàng triệu phú cảm thấy mình đã không thực sự nhìn thấy bức tranh đầy đủ. "Trước đây tôi thấy mọi thứ đều là lỗi của họ. Song thực tế bạn không thể kiểm soát được người thân nào sẽ chết, ai sẽ làm tổn thương bạn", anh nói.
Ở trong tình cảnh không có nơi nào để ở, không có tiền, không có điện thoại, James lo lắng tối sẽ ngủ ở đâu. Anh cảm thấy nhanh chóng bị mất đi "nhuệ khí" tìm việc. Thừa nhận nghiện rượu có thể dẫn đến con đường vô gia cư, nhưng qua Cern, James hiểu được tại sao họ lại nghiện rượu, chất kích thích.
"Họ đã dùng đến thuốc, rượu hoặc thứ gì đó để giữ ấm cơ thể, để cảm giác an toàn", anh nói.
Sau 3 ngày trên đường phố Ealing, hóa thân thành một người vô gia cư, gặp gỡ những người "cù bất cù bơ" khác, James nhận ra rằng thật khó để sống sót.
Bảo Nhiên (Theo Rich kids go homeless)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét