Người tôi yêu quý

Trải qua những cuộc xung đột, tôi nhận ra những khuyết điểm của mẹ, nhưng điều đó càng giúp tôi hiểu và yêu mẹ nhiều hơn.

Trong các người phụ nữ tôi từng gặp, tôi vẫn yêu quý mẹ nhất trong đời. Mẹ là một người con gái Nam Bộ vừa vui tính vừa chân thật và hơn cả mẹ luôn dành cả tấm lòng quan tâm tới tôi và gia đình. Nhưng từ đâu mà tôi biết đến người phụ nữ này? Tất nhiên đó là một câu chuyện dài, bắt đầu từ lần đầu tôi thấy mẹ.

Lần đầu nhìn thấy mẹ chắc chắn là vào ngày tôi chào đời. Theo như lời ba kể, giây phút tôi cất tiếng khóc "oa oa" rất thiêng liêng. Với các bác sĩ, đó là thời khắc một sinh linh mới ra đời. Với ba mẹ, đó là một điểm bắt đầu mới trong cuộc hôn nhân. Với tôi, tôi không bao giờ quên một cảm giác rất mờ ảo. Tôi có thể tưởng tượng đó là cảm giác ấm áp như co gọn trong một tấm chăn, được bao bọc che chở trong lòng tay mẹ. Có lẽ, mẹ tỏa thứ hơi ấm mà đến nay khi ở gần mẹ, tôi vẫn thấy nhẹ nhõm và chỉ muốn ngã vào người mẹ.

Cũng từ đó, tôi luôn thích cái cảm giác được ở bên mẹ. Tôi đã biết được nhiều điều, không chỉ hơi ấm của mẹ mà mẹ cũng rất tuyệt vời và hoàn hảo. Từ khi chào đời, mẹ thường xuyên cực khổ vì tôi nào là nấu ăn, giặt ủi rồi đến dọn nhà... Công việc trước giờ đã nhiều, nay lại gấp đôi khi mẹ còn phải quan sát và sẵn sàng chăm sóc tôi. Nhưng chưa một lần nào mẹ buông thả công việc hay thậm chí than thở. Trong thế giới nhỏ bé của tôi, mẹ vô cùng hoàn hảo, tuyệt vời. Mẹ như là thần tượng mà tôi yêu quý và ngưỡng mộ.

Thế nhưng theo thời gian, lòng tôi có những đổi thay. Giờ tôi biết đọc chữ, đọc sách, có bạn và càng hiểu rõ hơn về thế giới rộng lớn ngoài kia. Ngoài người phụ nữ tôi luôn yêu quý thì nay ngoài kia cũng có biết bao người phụ nữ khác. Họ cũng có thể làm những việc làm của mẹ, thậm chí có thể làm nhiều điều mà mẹ không biết hay chưa từng làm. Họ cũng có thể là người con gái Nam Bộ như mẹ tôi mà họ lại thần kỳ, siêng năng và tài năng. Càng biết nhiều hơn về họ, căn nhà của tôi càng trở nên nhỏ hơn và mẹ tôi cũng thật nhỏ bé, có lẽ không tuyệt vời như tôi nghĩ.

Khi tôi gần tuổi trưởng thành, mẹ cũng có chút đổi thay. Tôi để ý mẹ có khi hơi nóng tính và xảy ra xung đột với ba và tôi. Cứ mỗi lần mẹ con tôi cãi nhau thì tôi càng khó chịu và ghét mẹ hơn. Khi so mẹ với những câu chuyện mà tôi nghe thì sao mẹ thật khác biệt. Càng nghĩ tới mẹ, tôi càng thấy khó chịu khi mẹ có những khuyết điểm mà tôi không thể chịu được.

Trong một cuộc cãi vã, tôi đã tức giận và bỏ nhà đi. Tôi liền tới một địa điểm yêu thích của mình - cầu Nguyễn Văn Cừ. Tại đó, tôi đã bình tâm lại và suy nghĩ về những gì vừa xảy ra. Tôi cảm thấy lòng mình nặng trĩu. Không biết giờ mẹ ra sao? Chắc mẹ đang lo cho mình lắm? Nhưng tại sao tôi lại lo lắng cho mẹ chứ? Chẳng lẽ nào một mặt tôi ghét mẹ nhưng thật ra tôi lại rất yêu mẹ sao? Không thể nào!

Khi ấy, tôi nhớ lại một câu mà bà thường dạy "Mỗi khi tôi cảm thấy lạc hướng thì hãy thử nhìn về lại điểm khởi đầu". Bỗng tôi chợt nhớ lại cảm giác mà hình như lâu nay đã quên mất. Đó chính là từ nơi khởi đầu, khi tôi chào đời, hơi ấm của mẹ. Bấy lâu nay, tôi vẫn thường yêu hình tượng người mẹ hoàn hảo, tuyệt vời ngày xưa nhưng giờ tôi lại quên. Tình yêu tôi dành cho mẹ và những hy sinh mẹ dành cho tôi. Mẹ là chỗ dựa tinh thần của tôi, tình thương mà mẹ dành cho tôi đã khiến tôi quan tâm, để ý và hơn cả trân trọng, yêu quý.

Chính giây phút "giác ngộ" ấy, tôi nhanh chóng chạy về. Tôi vẫn còn nợ mẹ lời xin lỗi mà lâu nay chưa nói được. Tại ngôi nhà nhỏ bé của tôi, tôi đã làm điều mà lâu nay tôi nên làm, nói nên những tâm tư của mình. Mẹ chỉ đứng đó, ngây ra. Khi tôi kết thúc, mẹ nhẹ nhàng bước tới, ôm lấy đầu tôi. Không một lời nói nào nhưng tôi có thể cảm nhận được câu trả lời của mẹ. Mẹ kéo tôi lại gần, tôi cảm giác thật thoải mái. Thật ra, tôi rất yêu mẹ.

Giờ đây, ba mẹ và tôi vẫn thường xuyên có xung đột nhưng nay có điều khác. Tôi không còn cảm thấy khó chịu như trước mà mỗi lần vậy, tôi thường thở dài và mỉm cười. Mẹ của tôi, người phụ nữ chân thật nhưng nóng tính. Đó là khuyết điểm của mẹ nhưng chính khuyết điểm ấy càng khiến tôi yêu mẹ hơn.

Lâu nay, tôi thường tưởng tượng hình ảnh người mẹ lý tưởng nhưng giờ tôi nhận ra tình yêu của tôi là dành cho chính con người mẹ. Tuy mẹ có thể không hoàn hảo nhưng tôi yêu khuyết điểm đó. Mẹ là người phụ nữ tôi yêu quý nhất, người duy nhất mà tôi luôn gọi là mẹ.

Huỳnh Bá Đông Cát

Từ ngày 3 đến 30/10, độc giả chia sẻ về người phụ nữ bạn luôn yêu thương và trân trọng nhất, hoặc tham gia bằng cách viết về chính mình nếu bạn có một câu chuyện truyền cảm hứng muốn lan tỏa đến những người xung quanh, để có cơ hội nhận bộ trang sức PNJ. Độc giả gửi bài tham gia cuộc thi dưới dạng bài viết trong khoảng 500 - 1.000 từ có dấu, font Unicode, kèm theo ít nhất 1-3 hình ảnh minh họa là nhân vật người phụ nữ được nói đến trong bài. Gửi bài dự thi .

Let's block ads! (Why?)

About Unknown

Unknown
"Mình là Phương Nguyễn, thâm niên 4 năm kinh nghiệm thiết kế website và làm marketing, tuy nhiên kể từ 1 năm trở lại đây mình không còn làm marketing nữa, và chỉ tập trung vào viết plugin và giao diện cho Wordpress, nếu các bạn thấy bài viết hay thì hãy chia sẻ cho những người khác cùng tham khảo, còn nếu muốn thiết kế website hoặc sửa web hay đặt một plugin có chức năng đặc biệt, hãy liên hệ ngay tới Phương"
Recommended Posts ×

0 nhận xét:

Đăng nhận xét