Hình dáng mẹ tảo tần trong căn bếp bên những mâm cơm đã nuôi tôi khôn lớn, là hình ảnh mãi chẳng thể nào quên.
Tôi đi học xa 2 năm là biết bao nỗi nhớ da diết về căn bếp của mẹ. Tôi nhớ chiếc nồi cơm điện đã hỏng chốt, nhớ cả ngăn tủ không sao khép được... Hồi còn ở nhà, phần lớn thời gian trong ngày, hai mẹ con tôi đều dành cho căn bếp. Những khi bố về muộn, mẹ và tôi ngồi chờ. Chỉ cần nghe tiếng xe từ xa, mẹ vội vàng đi làm nóng nồi canh cho kịp. Đó còn là những ngày tôi tan học muộn, mẹ vẫn cần mẫn đợi đun nóng nồi thức ăn để dành...
![]() |
Tôi thích những căn bếp thoáng gió sạch sẽ và có ánh sáng tự nhiên để là nơi mẹ có thể đứng nấu từng món ngon cho gia đình thưởng thức. |
Mẹ tôi lấy chồng từ thuở 21 tuổi và làm mẹ sau một năm. Suốt đời làm người chị cả của gia đình nội ngoại, mẹ không có chút thời gian nào để nghỉ ngơi. Mẹ đảm đang, tháo vát, việc gì cũng làm được. Mẹ cần mẫn chịu khó, món gì cũng nấu ngon. Bố tôi vốn là một người đàn ông truyền thống và khó tính. Với bố, dù đi đâu bận gì, về nhà phải có cơm. Có lẽ vì vậy mẹ vất vả nhiều, một cuộc đời không chỉ lo cơm áo gạo tiền, mà còn nghĩ ngợi cho vừa ý bố.
Trong mỗi con người đều có một căn bếp để thương nhớ cả đời. Bếp là nơi có những mâm cơm nuôi tôi khôn lớn, từng làn khói mềm ủ ấm bố và tôi khi đông về. Trong đó bếp còn là cuộc đời của mẹ, là tuổi trẻ và tình yêu và tất cả mẹ dành cho gia đình.
Có những ngày tôi đã ngập ngùng hỏi "Vì sao mẹ bận vậy không mua đồ ăn sẵn?" Mẹ chỉ nói rất nhẹ "Chẳng có căn bếp lạnh nào giữ được gia đình".
Tôi là một đứa trẻ chưa lớn, bước ra cuộc sống không là bao, nhìn thấy những gia đình ít nấu cơm, gặp từng người phụ nữ bận rộn và giỏi giang, nên có nhiều lúc cũng mặc nhiên cho rằng, căn bếp thật ra không thần thánh như bao điều mẹ nói.
Cho đến khi đi học, ngày ngày ăn hàng, lăn lê khắp phố xá, đi qua một căn nhà thơm mùi cơm nấu, tôi thấy tim mình nghèn nghẹn.
Tôi yêu căn bếp của mẹ từ thuở nhà mái xi măng, những ngày mưa ướt, bếp không sao nổi lửa lên được. Tôi nhớ những ngày nghỉ học về nhà, cùng mẹ chia sẻ căn bếp, mẹ kho cá thơm lừng cả góc phố. Tôi thương những cuộc trò chuyện khi cùng mẹ nấu ăn. Lúc đó mẹ kể khi tôi vắng nhà mọi thứ khác nhiều ra sao... Trong muôn vàn sự lạ lẫm, tôi biết bữa cơm nhà mình vẫn ở đó, trong căn nhà, bên gian bếp nóng hổi...
Bố mẹ đi làm gần 20 năm, gom góp dành hết cho căn nhà. Bố biết hai mẹ con ở bếp suốt, nên cố gắng sắm sửa vật dụng này kia. Căn bếp của mẹ dần gần hơn với mong ước. Dẫu vậy, tôi vẫn biết, có những ngày ống nước rỉ thấm xuống chiếc tủ bếp; trong từng chiếc tủ bếp có vết loang do ngấm nước. Tôi vẫn biết ngày mưa, căn bếp đứng trước nguy cơ ngập nước vì không thoát kịp, sàn gạch xưa cũ vỡ đôi chỗ không giấu. Và rằng, tôi vẫn biết mẹ có những lúc không với được chiếc tủ cao kia...
Những tâm niệm của mẹ về gia đình, về căn bếp đi đã vào tiềm thức tôi. Có lẽ một phần nào đó, tôi giống mẹ. Tôi thích những căn bếp thoáng gió sạch sẽ và có ánh sáng tự nhiên. Có những ngày bận lòng vì một vấp ngã, tôi trở về nhà, ngồi trong căn bếp, ở đó có mẹ.
"Cảm ơn mẹ vì đã cho con một căn bếp ấm áp và vì giữ con bền bỉ theo đuổi ước mơ. Mẹ ơi, nếu một ngày kia, con ngã, lại về bên căn bếp, mẹ ôm con mẹ nhé...".
Lê Thùy Linh
Cuộc thi "Bếp nhà trong mơ - The Home Make-over" do thương hiệu Đá Vicostone phối hợp cùng VnExpress tổ chức (từ 16/5 đến 14/8) là nơi để độc giả chia sẻ thông điệp yêu thương với những người thân yêu, từng câu chuyện bên căn bếp, mỗi bữa cơm sum họp quây quần. Cuộc thi cũng là nơi giúp độc giả có thể tìm cơ hội thay đổi, làm mới căn bếp gia đình.
Bài dự thi được thể hiện dưới dạng text từ 300 đến 1.000 từ, bằng tiếng Việt, có dấu, font Unicode, kèm ít nhất 2 hình ảnh tự chụp hoặc bài ảnh (tối đa 12 ảnh) hay một video thể hiện chi tiết hiện trạng không gian bếp của mình có thời lượng không quá 3 phút, định dạng flv hoặc mp4, tiêu đề phản ánh nội dung câu chuyện.
Gửi bài dự thi .
0 nhận xét:
Đăng nhận xét