Nhìn thấy Sam (Mỹ) thất vọng khi không ai hiểu ngôn ngữ của mình, hàng chục người dân đã thuê giáo viên đến dạy ngôn ngữ ký hiệu.
Ở cuối đường Islington (thành phố Newton, bang Massachusetts) có một cô bé gần gũi và thân thương với người dân khu phố. Samantha Savitz (2 tuổi) bị khiếm thính bẩm sinh, nhưng cô bé luôn vui vẻ và rất thích trò chuyện.
"Sam muốn trò chuyện với bất kỳ ai cô bé được gặp. Con gái của tôi rất hào hứng khi người khác có thể giao tiếp với bé. Nếu ai đó không trả lời được, sẽ khiến Sam buồn một chút", Raphael, cha của Sam, nói.
Mới hơn 2 tuổi nhưng Sam đã có thể giao tiếp thuần thục bằng ngôn ngữ ký hiệu. Ảnh: CBS News. |
Mong muốn giao tiếp của Sam rất rõ ràng với mọi người trong khu phố. Bất cứ khi nào họ nhìn thấy cô bé trên đường hoặc trong sân nhà, Sam luôn cố gắng chào hỏi. Điều đó khiến nhiều người cảm thấy có lỗi vì họ không biết cách đáp lại cô bé.
"Trò chuyện là một thứ cơ bản mà một người sẽ có với một đứa trẻ. Như hỏi cô bé về một ngày bình thường, làm cho Sam cảm thấy rằng cô ấy là một phần của khu phố. Trên hết, tất cả mọi người chỉ muốn trở thành bạn của cô bé", một người hàng xóm nói với CBS News.
Tuy nhiên, đây không phải là điều mà bất cứ ai cũng có thể làm được. Vì vậy, gần 30 hàng xóm của Sam đã cùng nhau thuê một người hướng dẫn. Dù có chút khó khăn để tiếp nhận, nhưng họ vẫn đang đắm mình trong lớp học vào lúc 9 giờ tối hàng ngày.
Cô bé Sam là động lực lớn để người dân khu phố đến lớp mỗi tối trong 3 tháng liền. Ảnh: CBS News. |
Giáo viên ngôn ngữ ký hiệu, Rhys McGocate, nói, "điều này rất đáng chú ý vì thậm chí có nhiều cha mẹ cũng không bận tâm đến việc học ngôn ngữ ký hiệu. Nhưng ở đây Sam có một cộng đồng thật gắn kết. Với mức độ hòa nhập này, chắc chắn cô bé sẽ có cuộc sống hạnh phúc hơn", Rhys nói.
Đó là lý do tại sao cha mẹ Sam nói rằng không có bất kỳ ngôn ngữ nào để bày tỏ lòng biết ơn của họ. "Đây là một hành động thật đẹp trong cuộc sống, chúng tôi rất may mắn", Glenda, mẹ của Sam, bày tỏ cảm xúc.
"Có những người chấp nhận bỏ công việc làm thêm buổi tối để đến học. Nhưng khi được cô bé gọi chúng tôi là 'bạn', trái tim chúng tôi như tan chảy. Và cuộc sống thật dịu dàng khi làm người khác vui", một người hàng xóm chia sẻ.
Trọng Nghĩa
0 nhận xét:
Đăng nhận xét