Hành trình từ anh nhóm lò thành giám đốc của chàng trai xứ Nghệ

Anh Trương Công Lệ sinh năm 1973, là con út trong gia đình có 7 anh chị em ở một làng thuần nông huyện Yên Thành, Nghệ An. Lúc trò chuyện, người đàn ông nhỏ nhắn với vẻ điềm tĩnh và đôi mắt cười tạo cho người đối diện cảm giác tin cậy, ấm áp. Còn khi vào bếp, đứng lớp, gương mặt anh toát lên sự vẻ cương nghị, quyết đoán. Anh hiện là giám đốc một trung tâm đào tạo đầu bếp chuyên nghiệp tại quận Đống Đa, Hà Nội. 

Năm 1989, tốt nghiệp cấp 3, Lệ thi đại học sư phạm và ngoại giao, trượt cả hai. Thương mẹ một mình vất vả nuôi 7 con, anh chọn không thi nữa, mà lên Hà Nội học nghề bếp. Dù vậy, anh vẫn ấp ủ thi lại vào trường ngoại giao nên tiếp tục học tiếng Anh. Chàng trai 18 tuổi gầy gò khi đó chấp nhận làm thêm bất cứ việc gì để có tiền đi học ngoại ngữ, từ nhận cúc áo về đơm tới cưa bình ắc quy...

Đầu bếp Trương Công Lệ luôn tập trung cao độ khi vào bếp. Ảnh: MT.

Đầu bếp Trương Công Lệ luôn tập trung cao độ khi vào bếp. Ảnh: MT.

Qua nhiều việc nặng nhọc, nên khi xin được làm phụ bếp ở một nhà hàng nhỏ, anh mừng lắm. Công việc kéo dài từ 9h sáng tới 11h đêm, từ nhóm lò than tới dọn dẹp, làm chân sai vặt. Chiều chiều, lúc mọi người tranh thủ nghỉ khi vắng khách, anh lại lôi cuốn giáo trình tiếng Anh nhàu nhĩ ra đọc. 

Ở nhà hàng hồi đó hầu như chỉ có mình anh Lệ biết tiếng Anh nên hễ có khách nước ngoài nào, anh lại tranh thủ ra nói chuyện, nhận đặt món. "Những lần đó thấy hào hứng, tự tin và càng thích học ngoại ngữ", anh kể.

Sau gần năm, một lần tình cờ đọc được mẩu rao vặt tuyển tạp vụ tại công ty cấp nước Phần Lan ở Hà Nội, anh tới xin việc. "Tôi muốn vào đó làm vì thu nhập tốt hơn, lại có cơ hội giao tiếp tiếng Anh, chứ ở nhà hàng thì tháng cũng chỉ 2-3 lần được gặp người ngoại quốc", anh Lệ kể. Khi quản lý người Phần Lan phỏng vấn, họ nói trước giờ nhân viên tạp vụ đều là nữ, nay ngoại lệ tuyển anh vì biết tiếng Anh.

Không nề hà việc gì, hay ôn hòa trò chuyện, anh được nhiều người quý mến. Một lần, đầu bếp nghỉ ốm, mọi người nháo nhác, anh Lệ xung phong vào bếp. Vốn chưa quen món Tây, lại lâu không thực hành, anh lóng ngóng khi nấu và đến bữa thì có người đùa "món thịt bò này sao thấy giống nhai đế giày quá".  

Từ hôm sau, ngày nào anh cũng đến sớm, cố gắng hoàn thành việc tạp vụ trước 9h sáng để vào làm bếp. Được trọng dụng ở đây nhưng năm 1992, anh quyết định nghỉ, về làm cho một nhà hàng thuộc tập đoàn của Singapore tại Hà Nội.

"Hồi đó nhiều bạn bè tôi thích vào các khách sạn, nhà hàng quốc doanh lớn, nhưng tôi thấy các đơn vị liên doanh mới có tiềm năng phát triển lớn khi đất nước đang thu hút đầu tư nước ngoài", anh Lệ lý giải. 

Các học viên đang thực hành các bài học nhập môn về cách thái, đảo khi tham gia lớp đầu bếp tại trung tâm của anh Trương Công Lệ. Ảnh: MT.

Học viên đang thực hành bài học nhập môn về cách thái, đảo khi tham gia lớp đầu bếp tại trung tâm của anh Trương Công Lệ. Ảnh: MT.

Ở nơi làm việc mới, anh không chỉ trau dồi nghề bếp, có cơ hội nói tiếng Anh với nhiều người đến từ các nước khác nhau mà còn học hỏi cách quản lý chặt chẽ, khoa học của người Singapore. Anh được ông chủ tin cậy, đề bạt lên các vị trí cao. Năm 22 tuổi, anh được mời về làm bếp trưởng cho một khách sạn liên doanh 4 sao ở Hạ Long. 

"Đó thực sự là một bước ngoặt lớn. Bản thân tôi cũng không thể ngờ vài năm trước mình mặt mũi đen nhẻm lo nhóm than cho người khác nấu, giờ lại được đứng đầu ở gian bếp sáng choang, nhận lương cao, đi đâu có xe đưa đón, ăn ở theo tiêu chuẩn tại khách sạn, có người giặt là, dọn đồ...", người đàn ông 45 tuổi nhớ lại. 

Hiểu rõ nếu không khẳng định được bản thân sẽ bị đào thải nên anh Lệ không ngừng trau dồi về kỹ năng nấu ăn, cách quản lý, ứng xử... 

Năm 1997 lại đánh dấu một mốc thay đổi khi anh có dịp gặp vợ chồng đại sứ Đan Mạch. Yêu thích món ăn, họ đòi gặp người nấu và sau đó ngỏ ý muốn mời anh về Hà Nội làm đầu bếp tại gia đình đại sứ. Nhìn thấy cơ hội mới, anh nhận lời và gắn bó với nơi đây tới năm 2010, qua 3 đời đại sứ. 

Anh kể, khi nấu ăn cho gia đình đại sứ, anh không thể nấu theo thực đơn cố định như ở khách sạn mà phải luôn tìm tòi, đa dạng các món, từ đồ Á, tới Âu, đồ nóng tới đồ nguội...

Nhiều lần, anh cũng gặp những tình huống không ngờ tới. Có bận lò bễ không như ý, đến sát giờ chiêu đãi các chính trị gia mà món ăn bị hỏng. Đầu anh căng như dây đàn, tập trung cao độ để làm lại, không ai dám hỏi câu nào. Chỉ đến khi món được mang ra bàn, ai nấy tấm tắc thì anh mới nhẹ nhõm. Lần khác, tưởng tiệc vào buổi tối nhưng hóa ra tổ chức vào trưa,  khiến anh xoay như chong chóng.

"Không ít lần, đang ngủ tôi bỗng ngồi bật dậy vì mơ thấy quan khách đã kéo đến kín phòng mà đồ ăn chưa có gì, hoặc món ăn lại bị hỏng. May rằng đó chỉ là mơ, thực tế thì mọi tình huống gay cấn đều được giải quyết", anh Lệ chia sẻ.

Anh Trương Công Lệ cùng vợ và hai cậu con trai. Ảnh: NVCC.

Anh Trương Công Lệ cùng vợ và hai cậu con trai. Ảnh: NVCC.

Thời gian này, anh bắt đầu nghĩ tới việc dừng làm thuê để tự làm chủ một trung tâm dạy nghề bếp. Ước mơ đó được hiện thực hóa năm 2013. Từ đó tới nay, trung tâm của anh mỗi năm đào tạo 300-400 đầu bếp. Hiện anh Lệ tiếp tục sử dụng ngoại ngữ để tìm kiếm các đối tác nước ngoài, với mong muốn sẽ đưa được nhiều học viên đi xuất khẩu lao động ở New Zealand, Đức, Nhật, Rumani...

"Phần lớn người Việt đến giờ vẫn không nhìn nhận nghề bếp là nghề đáng quý và cho rằng không thể học được gì khác thì mới phải theo nghề này. Trong khi đó, ở nhiều nước phát triển, nghề bếp rất được coi trọng và có rất nhiều cơ hội phát triển", anh Lệ bày tỏ.

"Tôi cảm ơn trường đời đã dạy cho mình nhiều và nhanh những điều cần thiết để tạo dựng cuộc sống. Thực tế, có rất nhiều con đường khác nhau dẫn tới thành công, và dù ở lĩnh vực nào thì đều đòi hỏi phải nỗ lực hết sức và không ngừng học hỏi, trau dồi. Ngoại ngữ càng không bao giờ thừa", anh Lệ chia sẻ.

Ông Francis Pang, giám đốc khách sạn ở Hạ Long thời kỳ anh Trương Công Lệ từng làm bếp trưởng ở đó, cho biết, anh Lệ là một người đầu bếp sáng tạo, chỉn chu, đồng thời có cách ứng xử thông minh, khéo léo. Trong hơn 4 năm trực tiếp quản lý, ông luôn cảm thấy hài lòng và tin cậy khi giao trách nhiệm cho anh. Dù sau đó không làm việc cùng nhau, cả hai vẫn giữ liên lạc suốt 20 năm nay và thường xuyên giao lưu, hỗ trợ. 

Vương Linh

Let's block ads! (Why?)

About Unknown

Unknown
"Mình là Phương Nguyễn, thâm niên 4 năm kinh nghiệm thiết kế website và làm marketing, tuy nhiên kể từ 1 năm trở lại đây mình không còn làm marketing nữa, và chỉ tập trung vào viết plugin và giao diện cho Wordpress, nếu các bạn thấy bài viết hay thì hãy chia sẻ cho những người khác cùng tham khảo, còn nếu muốn thiết kế website hoặc sửa web hay đặt một plugin có chức năng đặc biệt, hãy liên hệ ngay tới Phương"
Recommended Posts ×

0 nhận xét:

Đăng nhận xét